Thư từ Úc: Tại sao phải đợi tới già?

Thứ tư - 05/05/2021 14:01
Thi thoảng, tôi hay thấy mấy bài báo chia sẻ về già, sẽ mua 1 miếng đất nơi ngoại thành, sẽ làm vườn, trồng hoa, sẽ nuôi 1 đôi con gà cục ta cục tác. Tôi lại tự hỏi: Tại sao phải đợi đến già?
lam vuon o nha min
Tú Anh và con gái trong khu vườn của mình tại Úc.

Tôi bắt đầu trồng rau hoa từ khi còn ở trong ngôi nhà tầng ở Đà Nẵng. Tôi trồng rau ở sân thượng. Tôi đặt 50 chậu hoa 10 giờ từ Sài Gòn chuyển về rồi đi loanh quanh mấy vườn cây giống mua hoa mua rau. Chuyển qua Úc sống, chúng tôi mua miếng đất rộng thỏa chí đam mê làm vườn. Và tôi thấy mình vẫn còn rất trẻ. Chưa có già!

Người ta giải thích rằng tuổi trẻ còn đang xông pha lăn lộn, còn lo cơm áo gạo tiền, làm vườn trồng hoa trồng rau phải về quê, phải có đất, phải có điều kiện, phải có thời gian... Tôi chẳng phủ nhận điều chi, vì ở cái lý nào người ta cũng đúng. Nhưng tôi thử bẻ cong vấn đề một chút.

Con người suy cho cùng, đặt ra mục đích sống của đời mình, cũng chỉ phục vụ cho cảm xúc và cơ thể của chính mình. Chúng ta lăn lộn làm kinh tế, kiếm tiền, nhưng không thoát khỏi nhu cầu tối thiểu là ăn uống và tận hưởng niềm vui. Ăn uống chính là sức khỏe. Tận hưởng niềm vui chính là hạnh phúc. Sức khỏe và hạnh phúc, tôi đều tìm thấy được khi sống trong chính khu vườn của mình. Cả hai thứ này, dù già hay trẻ đều cần. Mà với tôi, cần khi trẻ sẽ tốt hơn khi trở về già mới cần. Bởi vì sao?

Thứ chúng ta ăn vào cơ thể, quyết định phần lớn sức khỏe của mình ngay hiện tại và nhất là lúc về già. Khi tôi ăn những thứ mình trồng, tôi chẳng còn lo có bao nhiêu hóa chất tồn đọng trên lá, bao nhiêu hạt bụi siêu mịn từ không khí, từ nguồn nước nhiễm bẩn hay từ lòng người nhiễm bẩn.

Khi sống trong một môi trường trong lành, tâm hồn cũng trở nên réo rắt. Đã bao giờ lòng bạn tự thốt lên: Hôm nay mình bình yên hạnh phúc quá! Đó là cảm giác rất thường xuyên gặp khi thấy cái cây, cái quả, cái hoa, cái lá đâm chồi nảy lộc, sinh sôi trong vườn. Tôi đã nhiều lần sáng mai thức dậy, mở mắt nhìn ra sau vườn, sương giăng trên cành, mặt trời lấp ló mọc sau cây mà thốt lên: Giàng ơi đẹp quá!

Nhưng đời thực lại, chúng tôi có phải lo kinh tế không? Có phải làm việc không? Có chứ! Làm việc miệt mài là đằng khác. Chúng tôi có 2 cô con gái nhỏ vừa mới chào đời. Mọi thứ đều ở phía trước. Cuộc sống gia đình vừa mới chỉ bắt đầu. Nhưng nhìn con vui chơi chạy nhảy trong khu vườn, lớn lên cùng cây cùng lá, tôi tự mãn lòng mình đã xây cho con môi trường giáo dục đúng đắn đầu tiên của cuộc đời: môi trường tự nhiên.

Thế nên, chúng tôi đã chẳng đợi tới già.


Xem thêm: Thư từ Na Uy: Tôi là một người làm vườn hạnh phúc

Tác giả bài viết: TÚ ANH (từ Úc)

Tổng số điểm của bài viết là: 10 trong 2 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 2 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây